Ngày nắng nhẹ và những điều muốn nhắc
“Mỗi buổi sáng trôi qua êm đềm bên nhau là một món quà nhỏ của cuộc sống.”
Sáng nay thức dậy đúng giờ, dứt khoát và nhẹ nhàng – như một cam kết tự nhắc từ hôm qua. Cả nhà cùng đi ăn sáng, dù chỉ là một buổi sáng ngắn, nhưng lại đầy đủ yêu thương. Ước gì điều ấy có thể lặp lại thường xuyên hơn.
Thế nhưng, lòng vẫn canh cánh vì cơn ho của em suốt đêm. Nhìn em vật vã, anh chỉ mong em sớm đi khám. Sức khỏe vẫn luôn là điều quan trọng nhất – hơn cả công việc hay những lo toan thường ngày.
Và vẫn như thói quen, em mở mắt là cầm điện thoại. Có thể mình cần thay đổi điều ấy, nhẹ nhàng và từng chút một. Bắt đầu bằng một mục tiêu nhỏ vào buổi sáng, một kế hoạch cụ thể cho trong ngày – có thể sẽ khiến mọi thứ khác đi.
Hai con – Đức Anh, Việt Anh – mỗi đứa đều mang trong mình những điều riêng biệt. Chỉ cần tinh ý một chút, sẽ thấy điểm mạnh của con lóe lên mỗi ngày. Mình phải là người giúp con nhìn thấy điều đó sớm hơn.
Hôm nay là một ngày tốt đẹp, không có biến cố lớn, chỉ có những điều nhỏ nhặt khiến lòng bình an hơn một chút.
Nếu mai trời dịu nắng, mình cùng nhau dẫn hai con ra công viên nhé?